1

Sự ra đi của Giáo sư Hoàng Chương là tổn thất lớn cho nền văn hóa dân tộc Việt Nam. Ông qua đời vào lúc 14 giờ 25 ngày 5-6 tại Hà Nội, hưởng thọ 94 tuổi. Tang lễ của ông sẽ được tổ chức tại Nhà tang lễ số 5 Lê Thánh Tông, Hà Nội vào ngày 11-6, sau đó an táng tại Nghĩa trang Công viên tưởng niệm Thiên Đức, Phú Thọ.

Giáo sư Hoàng Chương tên thật là Trương Hoàng Chương, sinh năm 1931 tại Bình Định. Ông là Viện trưởng Viện Nghiên cứu, bảo tồn và Phát huy văn hóa dân tộc. Trong suốt sự nghiệp của mình, ông đã để lại hơn 20 công trình nghiên cứu về văn hóa dân tộc, gây tiếng vang trong và ngoài nước. Những đóng góp của ông cho việc bảo tồn và phát huy di sản văn hóa truyền thống Việt Nam là vô cùng quý giá.
Giáo sư Hoàng Chương đã giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó Giám đốc Nhà hát Tuồng Việt Nam, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Sân khấu Việt Nam, Phó Chủ tịch thường trực Trung ương Hội hữu nghị Việt Nam – Romania, Chủ nhiệm Tạp chí Văn hiến. Ông được Nhà nước trao tặng Huân chương Lao động hạng Nhất năm 2005 và được tôn vinh là một trong 10 nhà khoa học xuất sắc nhất tại Đại hội Thi đua Toàn quốc – Liên hiệp các Hội khoa học kỹ thuật Việt Nam năm 2010.

Với quan niệm “Một quốc gia không có văn hóa thì quốc gia đó sẽ không tồn tại”, Giáo sư Hoàng Chương đã dành cả cuộc đời để nghiên cứu, bảo vệ và phát huy những di sản nghệ thuật truyền thống như tuồng, chèo, cải lương, dân ca kịch, bài chòi, ca Huế, ví dặm, nghệ thuật Chăm… Ông không chỉ chủ trì nhiều hội thảo khoa học và các chương trình đào tạo trong nước mà còn giảng dạy về nghệ thuật truyền thống Việt Nam tại nhiều trường đại học trên thế giới.
Những công trình nghiên cứu của Giáo sư Hoàng Chương như “Những vấn đề sân khấu truyền thống”, “Bài chòi và dân ca Liên khu 5”, “Nghệ thuật tuồng Bắc”, “Tuồng và võ thuật dân tộc” là những tác phẩm có giá trị sâu sắc và được đánh giá cao. Ông cũng là cố vấn Hội đồng xây dựng hồ sơ di sản của nghệ thuật bài chòi và đã viết cuốn sách “Bảo tồn và phát huy giá trị của bài chòi” nhằm phục vụ cho việc lập hồ sơ trình UNESCO công nhận bài chòi là di sản của nhân loại.

Giáo sư Hoàng Chương được tặng bức tượng tạc bằng Antraxit 300 triệu năm
Sự ra đi của Giáo sư Hoàng Chương là tổn thất lớn cho nền văn hóa dân tộc Việt Nam. Ông qua đời vào lúc 14 giờ 25 ngày 5-6 tại Hà Nội, hưởng thọ 94 tuổi. Tang lễ của ông sẽ được tổ chức tại Nhà tang lễ số 5 Lê Thánh Tông, Hà Nội vào ngày 11-6, sau đó an táng tại Nghĩa trang Công viên tưởng niệm Thiên Đức, Phú Thọ.

Giáo sư Hoàng Chương luôn là tấm gương sáng cho thế hệ văn nghệ sĩ cả nước
Giáo sư Hoàng Chương tên thật là Trương Hoàng Chương, sinh năm 1931 tại Bình Định. Ông là Viện trưởng Viện Nghiên cứu, bảo tồn và Phát huy văn hóa dân tộc. Trong suốt sự nghiệp của mình, ông đã để lại hơn 20 công trình nghiên cứu về văn hóa dân tộc, gây tiếng vang trong và ngoài nước. Những đóng góp của ông cho việc bảo tồn và phát huy di sản văn hóa truyền thống Việt Nam là vô cùng quý giá.
Giáo sư Hoàng Chương đã giữ nhiều chức vụ quan trọng như Phó Giám đốc Nhà hát Tuồng Việt Nam, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Sân khấu Việt Nam, Phó Chủ tịch thường trực Trung ương Hội hữu nghị Việt Nam – Romania, Chủ nhiệm Tạp chí Văn hiến. Ông được Nhà nước trao tặng Huân chương Lao động hạng Nhất năm 2005 và được tôn vinh là một trong 10 nhà khoa học xuất sắc nhất tại Đại hội Thi đua Toàn quốc – Liên hiệp các Hội khoa học kỹ thuật Việt Nam năm 2010.

Giáo sư Hoàng Chương luôn được các thế hệ học trò là văn nghệ sĩ tài hoa yêu mến
Với quan niệm “Một quốc gia không có văn hóa thì quốc gia đó sẽ không tồn tại”, Giáo sư Hoàng Chương đã dành cả cuộc đời để nghiên cứu, bảo vệ và phát huy những di sản nghệ thuật truyền thống như tuồng, chèo, cải lương, dân ca kịch, bài chòi, ca Huế, ví dặm, nghệ thuật Chăm… Ông không chỉ chủ trì nhiều hội thảo khoa học và các chương trình đào tạo trong nước mà còn giảng dạy về nghệ thuật truyền thống Việt Nam tại nhiều trường đại học trên thế giới.
Những công trình nghiên cứu của Giáo sư Hoàng Chương như “Những vấn đề sân khấu truyền thống”, “Bài chòi và dân ca Liên khu 5”, “Nghệ thuật tuồng Bắc”, “Tuồng và võ thuật dân tộc” là những tác phẩm có giá trị sâu sắc và được đánh giá cao. Ông cũng là cố vấn Hội đồng xây dựng hồ sơ di sản của nghệ thuật bài chòi và đã viết cuốn sách “Bảo tồn và phát huy giá trị của bài chòi” nhằm phục vụ cho việc lập hồ sơ trình UNESCO công nhận bài chòi là di sản của nhân loại.